Bắt gặp cảnh tượng này, chuông cảnh báo trong lòng Cố Kiến Thâm vang lên mãnh liệt!
Nếu là thể xác nguyên bản, thằng ngốc Ấn Cửu Uyên nhất định sẽ đắc ý khoe với các huynh đệ đây là mỹ nhân của mình, nhưng Cố Kiến Thâm làm sao có thể? Lúc này hắn vội chắn trước mặt Thẩm Thanh Huyền, ngăn cản tầm mắt của bát hoàng tử.
Bát hoàng tử giật mình hoàn hồn, nhìn hoàng huynh nhà mình nửa ngày mới mở miệng: “Vừa … vừa nãy …” Không phải hắn nhìn thấy thần tiên đó chứ!
Thấy hắn lộ ra đức hạnh này, Cố Kiến Thâm giận tới mức đau gan, hắn lại trải mắt nhìn, hay lắm, đám đi theo không một ai không ngây người.
Bọn họ không nhận ra đó là Thẩm Thanh Liên, nguyên nhân chủ yếu do đã hơn một năm, Thẩm Thanh Huyền đã đồng hóa với thể xác, ngoại hình cũng bắt đầu thay đổi.
Hơn nữa Thẩm Thanh Huyền khóa ký ức, không cố ý giảm thiểu tốc độ biến đổi, thành ra bẵng một thời gian không gặp, những kẻ này nào còn nhận ra y là ai? Chỉ tưởng là thần tiên hạ phàm.
Cố Kiến Thâm không để Thẩm Thanh Huyền ăn giọt giấm chua nào, nhưng bản thân lại bị ngâm trong cả vại giấm chua.
Hắn khó chịu nói: “Xem cũng xem rồi, về hết đi!”
Hắn dẫn đầu rời đi, những người khác đương nhiên vội đuổi theo, song bát hoàng tử bị mê đảo tâm thần, đi bước nào thì quay đầu bước đó, hiềm nỗi Cố Kiến Thâm chắn rất kín làm hắn không nhìn được gì hết …
Cố Kiến Thâm giận tới đau răng, bước chân lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342513/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.