—— Là ta giết bọn họ.
Nghe hắn nói câu đó, trái tim Thẩm Thanh Huyền như bị đao cùn hơ lửa chém vào vết thương, đau đớn không cách nào hình dung.
Y càng khổ sở thêm vì người thốt ra lời này lại là Cố Kiến Thâm … Hắn đã thống khổ cỡ nào để nói ra điều đó, e rằng còn khó chịu gấp trăm ngàn lần trong tưởng tượng!
Chưa kể đây là hắn nói với y … nói với người yêu lưỡng tình tương duyệt, hứa hẹn với nhau rằng cả đời sẽ mãi mãi bên nhau!
Mà hắn nói vậy, đồng nghĩa đã quyết định buông tay hết thảy.
Vì phong chủ Thượng Đức, vì chính danh một đời của sư phụ hắn, hắn lựa chọn gánh vác tất cả.
Trông Cố Kiến Thâm cô linh đứng đằng kia, hốc mắt Thẩm Thanh Huyền ửng đỏ, vô vàn lời nói vọt đến bên môi, cuối cùng chỉ có thể thốt ra ba chữ: “Không phải thế …”
Y giẫm trên máu tươi, từng bước đến gần hắn, nói: “Không phải, ta biết ngươi …”
Cố Kiến Thâm thô bạo ngắt lời y: “Là ta!” Cảm xúc của hắn chỉ còn lại hoảng sợ, hai mắt đỏ tươi, đôi mắt vốn dĩ xinh đẹp như bị ngọn lửa địa ngục nuốt chửng, hóa thành tiên huyết chi sắc đại biểu cho phá hoại và hủy diệt!
Thẩm Thanh Huyền đau lòng cực điểm, muốn tới gần ôm hắn.
Cố Kiến Thâm lại dùng một tay đẩy y ra, trán nổi gân xanh, môi mỏng nhếch lên, thần thái lạnh như băng sương: “Đừng tới gần ta.”
Hắn chưa bao giờ đối xử như thế với Thẩm Thanh Huyền, cũng chưa từng nổi giận với y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342502/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.