Thẩm Thanh Huyền phất tay áo ném một hạt châu phản chiếu, từng màn ở tòa nhà ăn thịt người kia xuất hiện trước mặt đám người Diệp Trạm.
Lần lượt xem xong … huyết sắc trên mặt Diệp Trạm trút bỏ toàn bộ.
Giọng Thẩm Thanh Huyền truyền từ đại điện, xa xôi lại rõ ràng: “Tôn Cảnh Nguyên kia là người Tử Ngọ Quan?”
Diệp Trạm quỳ rạp dưới đất, giọng nói tràn đầy xấu hổ: “Vâng!”
Trình Tịnh không khỏi sốt ruột …
Thật ra Tôn Cảnh Nguyên không được xem là môn nhân chân chính của Tử Ngọ Quan, lúc tu hành gã là đệ tử ký danh, sau này vì theo đường bất chính mà bị khai trừ khỏi sổ ghi chép …
Chỉ có điều việc này thực sự không thoát khỏi liên quan với Tử Ngọ Quan, nhưng cũng phải thanh minh đôi lời, như nào và ra sao …
Ngược lại Thẩm Thanh Huyền vô cùng hài lòng với thái độ này của Diệp Trạm.
Tính cách đồ tôn này, y cũng biết được một hai phần.
Nghiêm túc chấp nhất.
Vì tôn sư trọng đạo nên rất kính ngưỡng y, cũng bởi có phẩm cách này mà tính tình không tệ, làm việc quang minh lỗi lạc, thẳng thắn vô tư, cứng cỏi hơn Tăng Tử Lương gấp mấy lần.
Nhưng vẫn có khuyết điểm trí mạng.
Quá mức công chính thậm chí trở nên cứng nhắc, yêu cầu nghiêm khắc với bản thân, cũng đòi hỏi nghiêm ngặt với môn nhân, nhưng lại không am hiểu cách quản lý kẻ dưới.
Thẩm Thanh Huyền thấp giọng nói: “Tất cả vào đi.”
Sáu người cùng thưa vâng, tất cả đều cúi đầu cẩn thận đi từng bước vào đại điện.
Khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-phi-thang-thi-yeu-di/1342429/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.