Chuẩn bị xong mọi thứ cho ngày mai, tôi lăn bịch xuống chiếc giường êm ái. Cuối cùng thì cũng được ngủ, haiz... quả là một ngày dài.Vừa thiết đi được một lúc thì bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên làm tôi chợt tỉnh giấc:
" Nhược Hy Nhược Hy
Có điện thoại, Có điện thoại
Nhược Hy Nhược Hy
Có điện thoại, có điện thoại..."
Là số của" tỉ tỉ" nhà tôi.
- A lô
- A lô, con gái yêu của mẹ.
- Mẹ à..- Hai con mắt của tôi vẫn dính chặt với nhau vì buồn ngủ- Mẹ có biết ở "quê nhà" đang là nửa đêm không vậy hả?
- Hì...Mẹ không có xem đồng hồ.
-Chán mẹ ghê. Vậy có chuyện gì không? Để con còn ngủ.
-À, hôm nay con đến trường thấy thế nào?
-Khá ổn. Nhưng không có mẹ ở nhà, tự mình xử lý mấy việc này cũng mệt thật đấy.- Tôi phàn nàn.
-Mẹ xin lỗi, cũng tại công việc bận bịu quá... Mà ở nhà đã có quản gia Lý, sao con không nhờ ông ấy?
-Thôi thôi. Nói tóm lại là bao giờ thì mẹ về nước?
-Sao? Tiểu Nhược ở nhà nhớ mẹ rồi à?- Mẹ tôi đang cười qua điện thoại nghe khá rõ.
-Con cúp máy đó.
-Từ từ, từ từ..Hmm,.. Để xem.. Chắc là tháng sau mẹ sẽ về.
-Con ngủ đây.
-Này này.. khoan đã Tiểu Nhượ.......Tút.
Chả thèm nghe mẹ nói hết câu, tôi tắt điện thoại rồi chùm chăn ngủ tiếp.
***
Sáng hôm sau.....
- Tô tiểu thư, đến giờ rồi.- Tiếng Lý quản gia gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-noi-loi-yeu-em/2477596/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.