“Ta muốn nói ra suy nghĩ của mình!”
Thanh âm tràn ngập tinh thần phấn chấn cùng dũng khí, ở trong không khí nặng nề nhất thời lôi kéo sự chú ý, bất giác trong phút chốc, tầm mắt mọi người đều tập trung vào thân ảnh nho nhỏ ở trong góc.
Toàn bộ hội trường đều an tĩnh lại.
Ngu ngốc… Thịnh Kiếm Thanh âm thầm mắng trong lòng.
Trong nháy mắt, tên tiểu tử ngu ngốc này thế nào lại đột nhiên đứng lên, tốc độ nhanh đến ngay ta là sư phụ của hắn cũng không kịp kéo lại.
“Ngươi muốn nói gì?” Nam nhân không biết là người môn phái nào, ngồi ở phía trước cất tiếng hỏi.
Hồng Tảo lớn tiếng nói: ” Ta nói các ngươi không cần lôi thôi, khó được dịp mọi người đông đủ, nói điểm võ lâm chuyện trọng yếu đi.”
“Chuyện võ lâm trọng yếu là chuyện gì?” Trong đám người có một lão nhân hỏi.
Hồng Tảo trong ngực kiên định, từng chữ từng chữ, rõ ràng trong sáng địa ra mười hai chữ: ” Trừ ma vệ đạo, hộ vệ thiện lương, trừng phạt gian tà!”
Đám người liền một trận yên tĩnh, sau một lát, cười vang.
“Ha ha! Ở đâu ra tên tiểu ngu ngốc này vậy?”
“Muốn làm đại hiệp tới ngu luôn rồi?”
“Ta không phải tên ngu ngốc, ta là đại hiệp.” Khuôn mặt biểu tình trẻ con của Hồng Tảo đều che giấu đằng sau mặt nạ, khẳng khái nghiêm nghị nói, ” Các ngươi học võ công, chẳng lẽ không phài là vì trừ ma vệ đạo, hộ vệ thiện lương, trừng phạt gian tà. “
Hắn vừa hỏi một câu, mọi người thật khó mà nói không phải, mỗi người đối mặt nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ngu-lien-ngu/735649/chuong-5-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.