“A?”
“A cái gì?”
“Vi… Vì cái gì?”
Thịnh Kiếm Thanh dùng ánh mắt nguy hiểm đánh giá Hồng Tảo khiếp sợ đang nằm dưới thân. Chốc lát trên môi liền nở ra nụ cưởi tà mị, ” bởi vì ta thích. Như thế nào? Ngươi muốn bênh vực kẻ yếu?”
“Ít nhất… Ít nhất Vũ Đương cái kia…” Không nên thâu a… Thật vất vả đợi cho có một hảo tâm sư huynh muốn dạy ta võ công…
“Vũ Đương chiêu bài chính là nhất định phải thâu! Đều là hạng người lừa đời lấy tiếng.” Thịnh Kiếm Thanh liếc mắt một cái liền nhìn thấu luôn trong bụng Hồng Tảo đang nghĩ gì, khinh thường cười lạnh, ” ngươi không phải là đau lòng chính mình mất đi cơ hội học võ công sao? Nói cho ngươi biết, ngươi ở Vũ Đương học được duy nhất một chiêu,căn bản là là sai.”
Ngươi đồ đệ của ta, trừ bỏ ta tự mình dạy , những võ công khác đều không được học.
“Sai?”
“Sai quá đi chứ, ngươi dùng nó quả thực làm mất mặt ta. Từ nay về sau, ngươi quyết không được dùng nó, nếu không lại đánh mất thể diện của thiên hạ đệ nhất dâm đãng giáo chúng ta, lập tức trục xuất ngươi khỏi sư môn. Bất quá… Ngươi cũng không cần quá thương tâm! ” sau khi lời lẽ nghiêm khắc đe dọa Hồng Tảo đáng thương, Thịnh Kiếm Thanh hướng lực chú ý về khí quan đáng yêu hắn đang cầm trên tay, xấu xa cười rộ lên, ” sư phụ ta hôm nay dạy ngươi công phu hầu tử thâu đào chân chính.”
Đầu ngón tay thô ráp cực có kỹ xảo hướng về phần đỉnh mà chà xát, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ngu-lien-ngu/735639/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.