Mặc dù nói là để ứng phó với bố của cô nhưng Nhiếp Châu Trạch vẫn giảng bài rất nghiêm túc kỹ càng, đương nhiên Hứa Thời Nguyên cũng không tiện bùng học.
Hơn nữa anh còn kiên nhẫn hơn giáo viên dạy toán năm lớp chín của cô nhiều.
Nếu như có thể, Hứa Thời Nguyên thật sự muốn lấy tất cả các bài tập mà cô không hiểu ra để hỏi anh một lượt. Nhưng dù sao anh cũng là học sinh sắp lên lớp mười hai, cô không thể mang đến nhiều phiền toái cho anh như vậy.
Thế là, vào lúc nửa đêm, Hứa Thời Nguyên mở phần đáp án tham khảo đằng sau bài tập hè ra, chép đầy đủ đáp án trong hai ngày hai đêm, ước chừng còn giảm được một cân.
Sau bữa cơm chiều, vợ chồng ông nội Nhiếp đi ra ngoài tản bộ, còn lại ba người bọn họ ở nhà. Nhiếp Châu Trạch tắm rửa trên tầng hai, đợi tới khi anh xuống tầng, Hứa Thời Nguyên đang lấy nửa quả dưa hấu còn lại trong tủ lạnh ra.
Một tiếng giòn tan, dưa hấu được bổ ra.
Hứa Thời Nguyên đưa miếng dưa hấu lớn nhất cho Nhiếp Châu Trạch, sau đó lại đưa một miếng khác cho Nhiếp Hà Xuyên. Nhiếp Hà Xuyên chê miếng cô đưa cho cậu quá nhỏ, trực tiếp lấy luôn phần dưa hấu còn lại. “Nửa quả này là của tôi, không có phần của cậu đâu.”
Có Nhiếp Châu Trạch ở đây, Hứa Thời Nguyên cũng không muốn bản thân trông quá keo kiệt, thế là cô cũng không thèm tranh giành với cậu. Cô thoải mái khoát tay, nói: “Cậu ăn đi, tôi có thể tới RT-Mart mua nữa, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-nghe-anh-ke-ve-vu-tru/245384/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.