Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Ngay sau khi tan học buổi tối, Giang Tầm Dục vội vàng thu dọn đồ đạc, "cộc cộc cộc" chạy xuống lầu, để lại Thẩm Khâu Dương còn chưa kịp phản ứng đã duỗi tay ra, nhìn Giang Tầm Dục như làn khói chạy đi.
Y bất đắc dĩ rút tay về, lắc đầu, suy đoán tại sao Giang Tầm Dục lại vội vàng rời đi như vậy, tám phần mười là có liên quan đến Quý thượng tướng.
Thẩm Khâu Dương đoán không sai, Giang Tầm Dục gần như là chạy vèo về nhà, khi bước vào sân thấy phòng làm việc của Quý Dư Chu vẫn còn sáng đèn thì chợt thở phào nhẹ nhõm.
Cậu nỗ lực hít một hơi thật sâu, vỗ nhẹ lên khuôn mặt đang đỏ bừng vì chạy gấp của mình, chỉnh trang lại quần áo, chiếc mũ trùm đầu và mớ tóc lòa xòa trong đó rồi bước từng bước lên lầu.
Trở lại phòng, Tiểu C lười biếng nằm ở trên giường: "Tiểu Tầm Dục, cậu về rồi."
"Ừm."
Giang Tầm Dục trực tiếp vào đề tài chính: "Quý tiên sinh còn chưa đi đúng không?"
Tiểu C gật đầu, bay về phía Giang Tầm Dục: "Hẳn là sẽ không đi."
Giang Tầm Dục gật đầu, đặt cặp sách lên giường, mở khóa lấy ra hai quyển sách, hít một hơi thật sâu, chuẩn bị kéo tay nắm cửa.
Tiểu C vội vàng ngăn cậu lại: "Này! Sao cậu vừa trở về đã muốn đi liền vậy, cậu muốn đi đâu?"
"Có chút việc."
Giang Tầm Dục đóng cửa không quay đầu lại, để lại Tiểu C vừa mới ngủ dậy, máy móc còn chưa khởi động hoàn toàn, nhìn chằm chằm vào tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ngai-hon-em/594527/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.