Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Sáng hôm sau, Giang Tầm Dục đã chạy đến trường từ rất sớm, hỏi lớp trưởng một tờ đơn đăng ký tham gia cuộc thi sức bền, sau đó trở lại bàn học nghiêm túc ngồi điền đơn.
Thẩm Khâu Dương bước vào cửa lớp, nhìn thấy Giang Tầm Dục đang nghiêm túc viết gì đó trên bàn, vừa nhìn thấy thứ mà Giang Tầm Dục đang viết, y không khỏi kêu lên.
"Quái, hôm nay mặt trời ló dạng phía tây sao?"
Y thậm chí còn lùi ra khỏi cửa lớp ngước nhìn lên bầu trời vài lần để xác nhận mặt trời thực sự mọc từ phía đông.
Giang Tầm Dục từ lâu đã quen với sự ồn ào của Thẩm Khâu Dương nên không nói gì, vẫn cẩn thận điền đơn.
Chỗ cần điền cũng không nhiều, viết rồi đánh dấu đã xong, Giang Tầm Dục cẩn thận gấp tờ đơn lại, bỏ vào cặp, đợi đến tan học sẽ nộp lại cho lớp trưởng.
Thẩm Khâu Dương vẫn không kìm được, nghiêng người về phía Giang Tầm Dục hỏi: "Này, để tớ phỏng vấn một lát, sao đột nhiên cậu lại đổi ý vậy?"
"...Tùy tiện tham gia một chút."
"Chậc chậc chậc chậc," Thẩm Khâu Dương lắc đầu một cái, như thể đã nhìn thấu mọi thứ, "Nhất định không chỉ đơn giản như vậy."
Thẩm Khâu Dương không ngừng huyên thuyên, nhưng Giang Tầm Dục thật sự không còn cách nào khác: "Cậu nghĩ thế nào cũng được."
"Để tớ nghĩ hả?" Thẩm Khâu Dương nháy mắt với Giang Tầm Dục, "Chuyện này nhất định là liên quan đến Quý thượng tướng của cậu."
Giang Tầm Dục vừa muốn phủ nhận, lại nghe Thẩm Khâu Dương nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ngai-hon-em/594523/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.