Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Sau bao nhiêu ngày bị trì hoãn, trường học sắp khai giảng, thân thể Giang Tầm Dục không thích hợp chạy tới chạy lui, sau bữa trưa ở nhà Lê Hàm Thu, hai người cũng không ở lại qua đêm.
Khi tiễn hai người đi, Lê Hàm Thu vẫn có chút không muốn, nói với Quý Dư Chu ở bên xe: "Nếu có thời gian thì đưa Tầm Dục về ở thêm vài ngày, trong nhà có chỗ cho hai đứa."
"Mẹ yên tâm."
Bà lại quay đầu nhìn Giang Tầm Dục, đau lòng vuốt ve bờ vai cậu: "Tầm Dục, nếu Dư Chu bắt nạt cháu thì đến đây tìm dì, dì Lê nhất định sẽ đứng về phía cháu."
Giang Tầm Dục nhẹ gật đầu, Quý Dư Chu cảm thấy bất đắc dĩ: "Mẹ, con bắt nạt cậu ấy khi nào?"
Lê Hàm Thu liếc mắt nhìn Quý Dư Chu: "Ai biết được!"
Truyện chỉ được đăng tải trên 'quát-bát' Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal),còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.
Bà chớp chớp mắt, cúi đầu xuống một chút, thừa dịp Quý Dư Chu đi bỏ đồ vào cốp xe, ghé vào tai Giang Tầm Dục nói: "Còn một câu cuối cùng, hy vọng một ngày nào đó, lúc cháu quay lại đây, có thể đổi cách xưng hô với dì."
"Hả? Dì cần cháu..."
Giang Tầm Dục nói được nửa đường, cậu đột nhiên hiểu được ý tứ sâu xa trong lời nói của Lê Hàm Thu, "ầm" một tiếng mặt đỏ hết cả lên, lúng túng không biết làm sao: "Dì, dì..."
Quý Dư Chu đóng cốp xe đi tới: "Hai người ở sau lưng con nói gì đấy?"
"Đây là bí mật nho nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ngai-hon-em/594521/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.