Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)
.
Binh sĩ bế đứa nhỏ lên xe, Quý Dư Chu cũng lên xe.
"Về nhà trước, gọi Lữ Hà Vọng đến đó chờ chúng ta."
Lữ Hà Vọng là bác sĩ tư nhân của Quý Dư Chu, Quý Dư Chu vừa dặn dò vừa chỉnh điều hòa trong xe lên hai độ.
Đứa nhỏ cuộn tròn ở trong góc xe, nhưng không hề dán vào xe, nửa cái mông để ra ngoài ghế, thoạt nhìn tựa như đang ngồi xổm trên mặt đất. Chỉ trong chốc lát, cậu lại trùm kín mũ lên đầu, như thể đó là chiếc ô bảo vệ tự nhiên của mình.
Quý Dư Chu dựa vào ghế da, thản nhiên nói: "Sợ tôi sao?"
Bên trong xe yên lặng một hồi, có tiếng vải vụn sột soạt vang lên, cái đầu giấu trong chiếc mũ chuyển động, lần này Quý Dư Chu mới nhìn thấy rõ ràng, nhóc con đang lắc đầu.
"Cậu tên gì?"
Trong xe có một chút trầm mặc, chỉ có thể nghe thấy tiếng xe đang tiến về phía trước.
Quý Dư Chu lại hỏi: "Bao nhiêu tuổi?"
Lần này, Quý Dư Chu đợi rất lâu, nhưng đứa nhỏ vẫn không nói. Xe chậm rãi dừng lại, binh sĩ ngồi ở phía trước một mực cung kính nói: "Tư lệnh, chúng ta tới rồi."
"Được rồi." Quý Dư Chu không nói thêm gì nữa liền kêu binh sĩ đưa đứa nhỏ xuống xe.
"Tôi, tôi có thể tự đi được!" Vài binh sĩ cao lớn đi đến bên cạnh đứa nhỏ, muốn giúp cậu mở cửa rồi dìu cậu, nhưng đứa trẻ hiếm thấy mở miệng.
Truyện chỉ được đăng tải trên 'quát-bát' Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal),còn những trang khác đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ngai-hon-em/594491/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.