Đêm nay, tôi đã biết được một bí mật vô cùng quan trọng, tôi cócảm giác trái tim mình như đang bị bóp nghẹt đến ngạt thở. Bắc Kinh giờđã vào xuân, trời đang ấm bỗng chốc trở lạnh, tôi có cảm giác như cáilạnh bắt đầu ngấm từ gan bàn chân lên đến tận con tim.
Giữa tôi và Bắc có một vật ngăn cản, bản thân tôi cũng không biết đó làvật gì, song cả hai chúng tôi đều biết, nó đang tồn tại, chúng tôi đangcố gắng phá vỡ vật ngăn cản đó. Một điều rất rõ ràng là, Bắc rất muốn dỗ dành tôi, nhưng so với trước kia, lời nói của anh không còn bừa bãinữa. Anh không biết rằng tôi rất thích vẻ hoang dã phong trần đó, vẻngông nghênh đó đã khiến bao cô gái phải chết mê chết mệt. Về sau này,tôi cũng rất thích những người đàn ông có tính cách này. Ví dụ như ThẩmQuân chẳng hạn.Tôi luôn nghĩ rằng, sau khi yêu Bắc tôi không thể yêu được người nàokhác. Vậy mà vài năm sau tôi gặp Thẩm Quân và chúng tôi đã yêu nhau,chung sống cùng nhau mà chẳng có gì khó khăn. Thậm chí chúng tôi chưa hề nói với nhau ba chữ “anh yêu em” hoặc “em yêu anh”. Chúng tôi sống vớinhau vô cùng thoải mái, nhưng trong 5 năm yêu Bắc, tôi đã khóc đến cạnnước mắt.
Ngay đến khi bản thân tôi cũng còn phải tự hỏi, sao mình hồi đó lạikhóc nhiều đến thế, chỉ cần Bắc hơi làm phật ý tôi là tôi lại khóc mãikhông thôi, khóc không biết trời đất, khóc nhiều đến nỗi tôi còn tưởngmình đã biến thành Tần Hương Liên. Sau này, gặp những người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-neo-duong-yeu/50639/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.