Sau này, rất nhiều lần tôi đã hỏi Bắc cảm giác lúc đó của anhnhư thế nào, đầu tiên thì anh nói chẳng có cảm giác gì. Rồi anh lại cười với vẻ rất ranh mãnh và ghé sát vào tai tôi bảo, lúc đó à, anh chỉ muốn nhảy xuống xe ngay tức khắc và hôn em.Việc học của chúng tôi ngày càng căng thẳng hơn. Chúng tôi đều là các học sinh giỏi đến từ nhiều trường khác nhau, chính vì thế mà việc ganhđua trong học tập rất quyết liệt. Trường chuyên cấp ba số 1 của chúngtôi từng có rất nhiều học sinh thi đỗ vào trường đại học Thanh Hoa vàđại học Bắc Kinh, thực ra tôi biết bố mẹ đã đặt rất nhiều hy vọng vàotôi, họ đều mong tôi sẽ đỗ trường đại học Bắc Kinh.
Nhưng hầu như tôi chỉ nghĩ đến một người.
Tôi lại tiếp tục quay về với chuyện của Bắc. Trước kia tôi chẳng bao giờ tin vào cái gọi là duyên số, nhưng lần gặp gỡ dưới bóng cây dạ hợp vàongày mùng 10 tháng 9 năm 1992 đã trở thành một bước ngoặt quan trọngtrong tình yêu của cả cuộc đời tôi.
Thực sự là tôi rất si mê Bắc. Tôi thầm nghĩ, không hiểu anh có điểm gìmà lại có thể hút hồn tôi đến thế? Đẹp trai ư? Đây là một trong những lí do. Chắc là do tôi háo sắc, hồi đó tôi vẫn chưa biết mình là người háosắc. Giọng nói trầm ấm ư? Đúng vậy, giọng anh rất ấm. Lạnh lùng ư? Bắccũng rất lạnh lùng, bình thường chẳng mấy khi tôi thấy anh cười, các côgái thường hay thích những chàng trai như vậy, tôi không thích dạng contrai suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-neo-duong-yeu/50630/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.