Lãnh Tâm khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười , hơi cụp lông mi xuống , che đi đôi mắt cô đơn của mình . Cô quay người lại , hốc mắt không tự chủ được mà nước mắt trào ra , hơi ngửa đầu lên nhìn bầu trời quang đãng . Lòng cô âm ỉ đau , trái tim như có một vết cứa chí mạng
Phong Dạ dịu dàng ôm Bạch Nhược vào lòng , cô cười ngọt ngào dựa đầu vào vai anh , trên môi là nụ cười tàn nhẫn , đôi mắt cô long sòng sọc , con ngươi đen dần dần được màu trắng che lấp
"Anh Dạ , em xuống đây được rồi "
Phong Dạ hơi cau mày , giọng nói mang theo phần mất hứng
" Có chuyện gì vậy ?"
Cô dính sát người vào anh , trên môi là nụ cười như chứa mật ngọt , dịu dàng nói :
" Người ta là có việc mà , sau khi xong em sẽ đến đó cùng anh , được không ? "
Thấy vẻ đáng yêu lấy lòng của cô , hắn như được thả lòng , nhẹ nhàng đặt môt nụ hôn lên trán cô
" Được . Nhưng nhớ quay về sớm đó "
Nhìn chiếc xe khuất bóng dần , trên môi ả hiện lên nụ cười dữ tợn , tiếng cười the thé kinh người vang lên . Ả gần như bị điên mà nhảy cẫng lên , khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo , nhăn nhúm lại .
" Xong chưa ? Việc này nếu như các người mà không thực hiện được thì đừng trách tôi "
" Bạch tiểu thư , cô yên tâm đi , tất cả đều đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-mang/73400/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.