Buổi tối, Niệm Kha ôm Vị Thanh về nhà.
Con bé suốt buổi chiều chạy nhảy ở công ty nên vừa lên xe đã ngủ.
Cửa nhà không khóa, trong nhà lại không bật đèn. Không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ? Có trộm? Hay Yên Chi đã về?
Niệm Kha trong lòng có cảm giác bất an. Khi nhìn thấy bóng dáng Yên Chi ngồi trong nhà bếp, anh mới thở phào.
Anh đem Vị Thanh lên phòng cho con bé ngủ, rồi đi xuống phòng bếp, vừa bật đèn vừa hỏi.
- Sao em không bật đèn lên?
Yên Chi không trả lời, cô ngồi trầm ngâm nhìn vật trong tay, trên bàn còn có lọ thuốc. Lọ thuốc kia đối với anh không thể quen thuộc hơn, là thuốc tránh thai.
Nhìn thấy Yên Chi đưa viên thuốc trong tay lên, Niệm Kha lập tức bước đến cướp lấy, ném vào thùng rác.
- Em đừng uống loại thuốc này nữa.
Yên Chi khẽ cười, nụ cười ngàn phần u ám.
- Tại sao không cho tôi uống? Hôm qua chúng ta quan hệ, anh không sợ tôi sẽ mang thai sao? Hay anh biết tôi sẽ không thể có thai?
Niệm Kha không nói gì, anh nhìn biểu cảm không đổi của Yên Chi mà không khỏi bất an.
Thời gian trước, vì không muốn cô mang thai, nên anh lừa cho cô uống thuốc tránh thai. Yên Chi lúc đó cứ tin lời anh là vitamin, cô uống không chút nghi ngờ.
Hậu quả của việc uống thuốc từ bốn năm trước anh đã biết. Anh muốn giấu cô, vì không muốn cô chịu tổn thương, nhưng ruốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-mang-noi-tieng-yeu-em/2458705/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.