" Chát"
Một cái tát to lớn vang lên. Bạch Nhược nhìn Lãnh Tâm bằng ánh mắt độc ác, nụ cười khinh miệt hiện rõ trên môi, giọng nói lanh lảnh chan chát vang lên
" Lãnh Tâm, mày tưởng mày là cái gì cơ chứ? Một con hồ ly tinh chuyên quyến rũ đàn ông như mày có tư cách gì màđòi ở bên anh Dạ? Đúng là đồ mặt dày không biết xấu hổ. Từ giờ tao ra lệnh cho mày cút ngay đi cho tao, đồ tiện nhân "
Giọng nói chanh chua the thé cứ thế kéo dài, đầu óc Lãnh Tâm giờ hoàn toàn trống rỗng, cô cười khổ lắc chiếc đầu nhỏ.
" Nhược Nhược "
" Anh Dạ, em ở đây "
Vừa nghe thấy giọng nói ấm áp của người đàn ông, khuôn mặt vặn vẹo 360 độ của ả lập tức biến thành người phụ nữ xinh đẹp dịu hiền, ả quay lại nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh, trên môi nở nụ cười khinh khỉnh
" Hức... hức... Lãnh Tâm, cô ấy, cô ấy..."
Nghe tiếng khóc nức nở đầy thương tâm của Bạch Nhược, Phong Dạ vội vã chạy lại, ôm cô ả vào lòng rồi dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô. Giọng nói hơi trầm xuống:
" Cô đã làm gì em ấy hả? Nói mau "
Lãnh Tâm cười. Một tay che đi bên má sưng đỏ vừa bị Bạch Nhược tát, cô lâm vào trạng thái tuyệt vọng. Có lẽ, sau việc này, cô sẽ không thể ở bên cạnh anh nữa
" Tốt nhất là từ bây giờ cô đừng bao giờ xuất hiện trước mắt tôi. Nhìn thấy cô, tôi thực phiền "
Đôi mắt lam mông lung nhìn Phong Dạ, ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-mang-nhan-ra/103468/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.