Một tuần sau, Thẩm Trì đi làm lại, cánh tay cũng cắt chỉ hoàn toàn, nhưng mà hai bên cánh tay mỗi bên có một vết sẹo vẫn khiến Kiều Cảnh Thành đau lòng không thôi.
Thẩm Trì bật cười đẩy người kia ra, “Đừng làm lố nữa, em không phải phụ nữ.”
“Có phải phụ nữ hay không thì liên quan gì? Về sau em đi làm phải cẩn thận hơn, gặp chuyện gì thì đừng có xông pha ra trước, nhỡ đâu gặp nguy hiểm thì sao?!” Hai người khó khăn lắm mới ngồi ăn chung một bữa cơm ngoài, lại bị Kiều Cảnh Thành quở trách một trận.
Thẩm Trì muốn ăn thịt nướng trước mặt hắn, thò đũa sang định gắp thì bị Kiều Cảnh Thành giấu đĩa đi, “Anh đang nói chuyện với em, em có nghe không đó?” Hắn nói.
“Em muốn ăn thịt, chỉ ăn một miếng thôi.” Thẩm Trì dậm chân, nướng xong không cho ăn là muốn bức chết mình à?!
“Lời anh nói em nhớ kỹ chưa?” Kiều Cảnh Thành vẫn che đĩa lại không cho Thẩm Trì gắp, “Nhớ kỹ mới được ăn.”
“Nghe rồi nghe rồi.” Thẩm Trì vội vàng gật đầu, “Nhanh lên, cho em ăn.”
Kiều Cảnh Thành biết nói cũng vô dụng, bất đắc dĩ đưa thịt ra. Cơm nước xong xuôi một người quay lại công ty, một người quay lại bệnh viện, ngày mai phải đi làm rồi, Thẩm Trì định cả ngày hôm nay sẽ ở bệnh viện chăm sóc cha mẹ.
Cha Thẩm chơi một ít cổ phiếu, mấy ngày gần đây rảnh rỗi nên hay xem tin tức tài chính kinh tế, khiến cho mẹ Thẩm suốt ngày ở bên cạnh lải nhải, “Nói một câu còn chưa xong, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ly-hon-khong-co-cua-dau/1285813/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.