Chặng đường còn dài, chỉ quay từ xa cũng không phải là một lựa chọn tốt, thiết bị cứ cầm như vậy cũng có chút phiền phức, dù sao tư liệu gặp mặt cũng đã quay được rồi, đạo diễn Kim nói: "Khi nào đến thì quay tiếp vậy."
Máy quay vừa tắt, Đổng Thất Thất người đang đi phía trước liền chậm bước chân, cô ta muốn xem khi không có máy quay Vân Miên có thể giả vờ được bao lâu.
Cái quay người này vừa lúc nhìn thấy Vân Miên và hai người đi phía sau đang cười nói, trông rất thoải mái, không hề có chút kiêu ngạo hay bá đạo nào. Đổng Thất Thất suýt chút nữa thì nghi ngờ cô có khi nào còn có chị em sinh đôi.
Anh Đinh nhìn theo ánh mắt của cô ta: "Chị đang nhìn cái gì vậy?"
Đổng Thất Thất nhanh trí hỏi: "Mọi người rất thân với Vân Miên à?"
An Đinh lắc đầu: "Cũng không hẳn như vậy."
"Nhưng nhìn mọi người trông giống như rất thân thiết." Đổng Thất Thất che miệng cười nói: "Nhưng với tính cách của cô ấy, mọi người không cảm thấy có chút.."
Cô ta dừng lại một chút, uyển chuyển nói: "Khó gần à?"
Đâu chỉ là khó gần, chúng tôi vốn dĩ chưa bao giờ gần gũi ấy chứ.
Nhưng cơm thì vẫn phải ăn, việc cũng cần phải làm, với lại bây giờ chỉ đành miễn miễn cưỡng cưỡng ở cùng với Vân Miên.
Nghĩ đến câu hỏi làm khó Vân Miên của Đổng Thất Thất, An Đinh lập tức cảnh giác, cũng không nói ra lời trong lòng, chỉ hàm hồ nói: "Vẫn tạm được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lui-vong-ke-thua-gia-san-toi-dot-nhien-noi-tieng/2963348/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.