Nhìn xong chiếu bóng, Tô Tiểu Mễ với đôi mắt sưng đỏ bắt đầu than thở bộ phim này cảm động thế nào, tình tiết tuyệt diệu thế nào, nhân vật chính diễn xuất thần ra sao, làm Nghiêm Ngôn phải cách cậu thật xa, làm bộ không nhận ra người này là ai.
“Tốt lắm, bây giờ có thể trở về chưa?”
“Anh nói sao? Trở về? Bỏ đi cơ hội tham quan Hà Lan xinh đẹp? Trăng mật hẳn nên cùng cảnh đêm thuần khiết thuần khiết”
“Em còn muốn làm gì” Nghiêm Ngôn cắn răng hỏi.
“Anh đừng quên bây giờ là trăng mật, hơn nữa sáng nay còn hứa hẹn với em những gì”
Nghiêm Ngôn ở trong lòng oán hận thầm mắng trăng mật đáng chết, hẹn ước đáng chết.
Buổi tối đèn đường đặc biệt sáng ngời tỏa ra ánh sáng ấm áp, trên đường không nhiều người qua lại, hai người dừng lại nơi rực rỡ nhất, chung quanh dần trở nên náo nhiệt hơn, Tô Tiểu Mễ tò mò đánh giá trên dưới con đường: “Ngôn ~ chúng ta qua đó vui đùa chút đi”
Nghiêm Ngôn liếc nhìn qua, khẽ chau mày: “Ngươi muốn chơi cái gì?”
“Xem một chút bọn họ đang làm gì”
“Đi rồi em đừng có hối hận”
“Tại sao em phải hối hận”
Hai người đi vào con đường đó, hai bên đều là kiến trúc phục cổ, vách tường phun sơn hình mấy cô gái xinh đẹp ăn mặc kiệm vải, có rất nhiều tủ kính, kéo rèm cửa ra bên trong sẽ có ít nhất một mỹ nhân, mặc váy dây ngoắc tay uốn éo đủ loại tư thế với bạn, Tô Tiểu Mễ ngượng ngùng núp sau lưng Nghiêm Ngôn: “Ngôn~ mấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1331042/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.