Ngủ đến nữa đêm Tô Tiểu Mễ bỗng nhiên từ trong mộng giật mình thức tỉnh, cậu ngồi dậy vì cả buổi nằm ngủ trên ghế sa lon nên hiện tại toàn thân đau nhức, lại vô tình phát hiện Tôn Diệu ngồi dưới đất, đầu tựa vào tay cậu ngủ thiếp. Tô Tiểu Mễ nhìn đồng hồ cũng đã hơn 12h. Mà Tôn Diệu cũng bị cử động Tô Tiểu Mễ đánh thức, ngẩng lên đôi mắt mơ màng, hỏi: “Đã khá hơn sao?”
Tô Tiểu Mễ ngại ngùng từ ghế salon đứng lên: “Ngại quá, không ngờ lại để cậu thấy tớ thế này, tớ phải về đây, không làm phiền cậu”
Tôn Diệu kéo lại Tô Tiểu Mễ không để cậu đi: “Cậu còn muốn trở lại bên cạnh hắn? Hắn hại cậu tổn thưởng, hại cậu chảy nước mắt, cậu còn muốn về bên cạnh hắn? Ở lại bên cạnh tớ được không?” Tôn Diệu từ phía sau lưng ôm lấy Tô Tiểu Mễ ôn nhu nói.
Hoàn toàn không muốn nghe thêm lời chói tai, Tô Tiểu Mễ nôn nóng giãy giụa muốn thoát khỏi vòng ôm kiên cố của Tôn Diệu lại bị người nọ giữ chặt không thể cử động, Tô Tiểu Mễ hoảng sợ thật rồi, cậu chỉ muốn Nghiêm Ngôn, không giống, một chút cũng không giống, hắn không phải là Nghiêm Ngôn. Tôn Diệu bắt đầu hôn phía sau gáy Tô Tiểu Mễ, Tô Tiểu Mễ giật bắn lên một cái, quả nhiên không phải Nghiêm Ngôn thì không được.
“Xin cậu, buông tớ ra” Tô Tiểu Mễ tuyệt vọng nói.
Ở phía sau Tôn Diệu nghe vậy liền ngưng động tác, Tô Tiểu Mễ nức nở hai bả vai cũng run lên bần bậc: “Thật xin lỗi, tớ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1331034/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.