Sắp đến giờ cơm trưa, Nghiêm Ngôn chợt nhớ ra điều gì, nói: “Cháu có đem chút đồ đến tặng chú cùng dì mà để quên trên xe”
“Tới được rồi còn mang quà cáp làm gì” Bố Tô ngay lập tức suýt xoa
“Mua cũng đã mua để cháu đi lấy” Nghiêm Ngôn vờ phải ra khỏi cửa, kết quả mẹ Tô gọi Nghiêm Ngôn trở lại: “Hôm nay bên ngoài trời rất nắng, ra đó phơi nắng không tốt lắm, bảo Tiểu Mễ đi lấy được rồi”
Lời vừa dứt liền hướng sang Tô Tiểu Mễ nằm gác chân xem TV, nói: “Tiểu Mễ, nhanh giúp Nghiêm Ngôn ra ngoài xe lấy đồ vào”
” Hôm nay bên ngoài trời rất nắng, ra đó phơi nắng sẽ đen mất” Tô Tiểu Mễ không động đậy trả lời.
“Bảo con đi thì con đi đi” Bố Tô quả thực cảm thấy con trai biểu hiện như vậy trước mặt người ngoài thật mất mặt( T/g: Bình thường cậu ta ở nhà Nghiêm Ngôn còn làm nhiều chuyện mất mặt hơn nữa cơ đấy)
Ngay cả bố Tô cũng mở miệng Tô Tiểu Mễ còn có thể nói gì, biết điều ra ngoài xe xách vào, một túi hạng sang gồm đồ trang điểm cùng mấy chai rượu ngon, Tô Tiểu Mễ cảm thấy mấy món này quá tầm thường nhưng những thứ tầm thường này lại làm bố mẹ cậu mừng rỡ miệng cười toe toét, không ngừng khen ngợi Nghiêm Ngôn, không chỉ vậy bố Tô còn chủ động gắp thức ăn Nghiêm Ngôn, không ngờ Nghiêm Ngôn bình thường chẳng nói chẳng rằng cũng biết xử xự quá đi chứ, cái miệng ngọt sớt khiến bố mẹ cậu như bị trúng bùa mê.
Mẹ Tô cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1331022/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.