Cuối cùng con cá vật lộn trong ngực cô gái hồi lâu bị đem đến chỗ nướng thịt, Tô Tiểu Mễ cách con cá thật xa đến khi nhìn thấy nó bị Dương Huy nuốt vào bụng mới vui mừng điên vui chạy đến trước nơi đặt thịt nướng, đem món mà cậu thích chia ra làm hai phần để nướng, thật vất vả nướng xong, đang chuẩn bị đem đến chỗ Nghiêm Ngôn lại bị Lưu Ứng Tinh đoạt đi một phần: “Tiểu Mễ, không ngờ cậu tốt với tôi đến vậy, cám ơn nha.” Nói xong liền cúi đầu cắn một ngụm, giả vờ không nhìn thấy sắc mặt xanh mét của Tô Tiểu Mễ, Tô Tiểu Mễ tức muốn bốc khói cằm lấy que xiêng bằng trúc còn dư lại giơ cao: “Ông đây phải đâm xuyên anh a a a.”
Vừa mắng vừa chạy đuổi theo phía sau Lưu Ứng Tinh, vì thể lực xê xích quá lớn nên chạy được một quảng lại ngừng thở hổn hển nhìn chằm chằm Lưu Ứng Tinh, không có biện pháp giữ hắn, cậu đành phải giả vờ chịu ủy khuất chạy đến trước mặt Nghiêm Ngôn tố cáo: “Ngôn, Lưu Ứng Tinh lấy hết đồ ăn em chuẩn bị cho anh, anh mau giúp em chỉnh hắn.”
“Không sao, dù sao anh cũng không ăn.”
“Anh không ăn?”
“Mấy thứ kia ăn vào sẽ xảy raphản ứng Maillard, phá hủy vitamin, protein biến tính. Hơn nữa rất dễ gây ôn thư, nữ ăn bị ôn thư tuyến nhũ, còn nam dễ nhiễm ký si
Câu nói mới vừa thốt ra, cả đám người đang vui vẻ đồng loạt hóa đá. Dương Huy không hài lòng mở miệng: “Ngôn, cậu không thể nói lời dễ nghe hơn sao.”
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1330989/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.