“Học kỳ này em rớt mấy môn vậy?” Nghiêm Ngôn cầm cuốn sách hỏi Tô Tiểu Mễ đang chọc máy vi tính.
“Lời này anh nói thật khó nghe, anh cho rằng em muốn bị rớt lắm chắc, không phải tất cả đều tại ông thầy không cho em qua sao?” Tô Tiểu Mễ quay mặt lại, biểu tình đáng thương vô tội.
“Nếu như học kỳ này tiếp tục bị rớt anh sẽ nói với bố em.” Nghiêm Ngôn uy hiếp.
“Đừng a, anh đừng có khắc khe với em thế, hai người xa lạ gặp nhau còn cười ba tiếng, huống chi quan hệ của anh và em không phải bình thường?” Tô Tiểu Mễ nịnh nọt nhìn Nghiêm Ngôn chớp chớp đôi mắt.
“Quan hệ thế nào? Anh chỉ biết nếu em không qua được, quan hệ của chúng ta chính là người n. u. d. e cùng người bị n. u. d. e”
Nghe Nghiêm Ngôn nói như vậy Tô Tiểu Mễ hoảng sợ nhảy khỏi ghế, từ trong ngăn kéo lấy ra quyển sách phủ một lớp bụi, chậm rãi đọc thuộc, đọc được một lát cậu lại cảm thấy nhức đầu tựa vào đùi Nghiêm Ngôn : “Anh tính xem thế này có được hay không? Lúc em đang thi anh cứ giả vờ đi thoáng qua cửa phòng thi, dùng sắc đẹp của anh mê hoặc các giám thị, sau đó em sẽ…..”
“Em thật cho rằng anh sẽ làm mấy chuyện nhàm chán này?” Nghiêm Ngôn đem sách gõ vào sau ót Tô Tiểu Mễ, không thèm để ý đến cậu nữa.
Tô Tiểu Mễ cật bế môn canh bỗng nhiên nhớ lại một câu danh ngôn: Tự mình động thủ, cơm no áo ấm.
Hệ của nhóm Nghiêm Ngôn sẽ hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1330967/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.