Ngày này, Chu Cương vừa vào phòng ngủ liền sập cửa thật mạnh, ba người trong phòng đều bị hắn làm giật mình nhìn lại.
” Thằng nhóc cậu hôm nay lại nổi điên gì thế?” Liêu Phi ngồi bật dậy hỏi.
“Đừng nói nữa, hôm nay thật đủ xui xẻo, ông đây đường đường là nam nhân cao bảy thước, lúc đi tàu điện ngầm lại bị tên biến thái sờ mó.” Chu Cương ảo não kể lại.
Tô Tiểu Mễ chen vào nói thật dũng cảm: “Cậu sáu múi cơ bụng lại thua tên bụng trắng đó?”
“Tớ làm sao biết được, khi đó tôi đưa lưng về phía hắn, nào biết hắn lại đưa tay về phía mông tớ, bất quá tớ cũng không cho hắn sống khá giả, dần cho hắn một trận nhừ tử.”
“Vậy cậu còn tức làm gì?” Cung Gia Hoa cũng gia nhập thảo luận.
“Tớ vừa nghĩ đến mông mình bị tên biến thái sờ soạn liền cảm thấy buồn nôn.” Chu Cương chán ghét nói.
Tô Tiểu Mễ tỏ vẻ cảm thông vỗ vỗ vai Chu Cương: “Mông cậu lớn như vậy đặt chỗ đó cũng vô dụng, chỉ bị sờ một chút có cần tức đến thế không.” Câu nói vừa thốt ra, hai người còn lại trong phòng đều bị chọc cười ha hả, Chu Cương vươn tay đẩy ra Tô Tiểu Mễ: “Cậu cũng đừng quá đắc ý, tớ sáu múi cơ bụng còn bị người ta sờ, nhìn lại cái thân thể gầy còm của cậu đê, nhất định có ngày bị. . . . . .”
Những lời này Chu Cương chỉ muốn đùa giỡn với Tô Tiểu Mễ, cậu lại chịu không được hù dọa, hơn nữa vừa được Chu Cương nhắc nhở, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1330963/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.