Trong khoảng thời gian rối ren này Tô Tiểu Mễ tính nắm chặt khoảnh khoắc mỗi một phút giây bên cạnh Nghiêm Ngôn, không ngờ Lô Y Y lại xuất hiện trên mặt còn kèm theo nụ cười không lấy làm thân thiện, kề vào lỗ tai Tô Tiểu Mễ nói mấy lời buồn nôn: “Tô Tiểu Mễ, đã đến lúc cậu thực hiện lời hứa rồi.”
Tô Tiểu Mễ cảm thấy trên đời này không ai có thể sánh bằng Lô Y Y thích làm cho người ta khổ sở. Nhưng lời đàn ông đã nói ra thì tứ mã nan truy không thể nuốt lời, mặt ngoài nói thì nói vậy thôi chứ cậu mà đổi ý một giây sau sẽ nằm trong nhà xác.
“Chị nói đi! ! ! !” Trong mắt Tô Tiểu Mễ chỉ có bi phẫn cùng tuyệt vọng.
“Cậu yên tâm, tôi đây hoàn toàn không có hứng thú với cậu, tôi đâu có gì sao lại thích một tiểu thụ”
“Sao chị biết tôi là tiểu thụ ?” Tô Tiểu Mễ không phục.
“Cậu ra ngoài mà không soi gương, bên trái mặt cậu viết chữ ‘ Tiểu’ , bên phải thì viết chữ ‘ Thụ ‘ kìa.” Lô Y Y mở miệng châm chọc.
“Chị muốn thế nào thì cứ nói thẳng đừng dông dài!”
“Tôi nghe nói học kỳ sau Nghiêm Ngôn ra ngoài thực tập nên phải nắm chặt cơ hội lần này, trước hết bảo Nghiêm Ngôn cùng tôi ăn cơm suốt một tuần lễ tại phòng ăn đi.”
“Tại sao, tại sao, tại sao.” Tô Tiểu Mễ gân cổ hét.
Lô Y Y không thèm liếc tới Tô Tiểu Mễ ồn ào, nói tiếp: “Hơn nữa chỉ có hai người chúng tôi, còn cậu nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-ong-xa-cua-em/1330955/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.