Tô Thu Tử chưa từng có cảm nhận như này trước đây.
Hà Ngộ giống như một con dã thú đội lốt người dưới lớp tây trang nho nhã, sự thú tính và hoang dã như đã thức tỉnh và đang dần chiếm lấy tâm trí người đối diện.
Tô Thu Tử cảm thấy mới lạ, cô muốn khám phá thêm những góc cạnh mới của Hà Ngộ, nhưng ngay giây tiếp theo, người đàn ông đã kéo cô vào thế giới của sự phóng túng nhưng cũng bị anh kiểm soát chặt chẽ.
Bầu không khí hối hả kéo dài đến tận nửa đêm mới dần yên tĩnh lại, trong phòng chỉ còn sót lại tiếng hít thở đan xen của hai cơ thể đang dán sát vào nhau. Hà Ngộ cố định hai tay cô trên đỉnh đầu, ánh đèn vàng làm nổi bật nước da trắng như tuyết. Cô giống như con búp bê đã cũ, chỉ còn mái tóc ẩm ướt cùng lồng ngực phập phồng lên xuống là minh chứng cho sức sống của cô.
"Tiếp tục được không?" Giọng nói khàn khàn trầm thấp của người đàn ông vang lên trong không gian mờ tối.
Tô Thu Tử đã cạn kiệt sức lực từ sớm, cô ngước nhìn anh, đôi mắt màu nâu trà ánh lên nét căng thẳng, vội vàng nói bằng giọng khàn đặc: "Không...không được."
Hà Ngộ yên lặng nhìn cô, ánh đèn vàng như phủ lên khuôn mặt anh một loại vẻ đẹp dịu dàng, ấm áp, tầm mắt anh dừng lại trên đôi môi tái nhợt của cô rồi cúi đầu hôn lên, sau đó lại giang tay ôm cô vào lòng.
Cơ thể mệt mỏi rã rời khiến Tô Thu Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-gi-thi-lam/3433748/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.