Tô Thu Tử sợ Hà Ngộ thực sự bị lây bệnh, lo lắng đến mức không ngủ được. Nhưng đến khi thuốc phát huy tác dụng lại mơ màng ngủ mất, đến khi tỉnh dậy thì bên cạnh đã không còn ai.
Hà Ngộ đã đi làm rồi, xem ra là thực sự không bị lây. Nhưng Tô Thu Tử thì không được như vậy, cơn sốt vẫn không thuyên giảm, đầu óc choáng váng. Cô tùy tiện ăn chút gì đó, sau khi uống thuốc liền bọc mình thật kỹ rồi đi làm.
Vì thân nhiệt khá cao được nên cả buổi sáng hôm đó, Tô Thu Tử trông xanh xao, không có sức sống. Đến chiều, Chu Mông có buổi ghi hình tin tức kinh tế, tài chính, cô cố gắng vực dậy tinh thần nhưng nhìn qua vẫn có chút uể oải.
Hồi sáng, Chu Mông không có đến đài mà vừa rồi, cô ấy cũng chỉ tập trung ghi hình nên đến khi thu dọn tài liệu, cô ấy mới nhận ra Tô Thu Tử có gì đó không ổn. Hai gò má cô gái ửng hồng, hơi thở nặng nề, thỉnh thoảng lại ho nhẹ một tiếng. Cô ấy nhìn Tô Thu Tử và hỏi: "Không khỏe à?"
"Vâng, em bị sốt, em đã uống thuốc rồi nên không nghiêm trọng lắm đâu." Tô Thu Tử cố gắng chống đỡ bằng sức mạnh tinh thần, mỉm cười trả lời.
Gần đây, dịch cúm đặc biệt nghiêm trọng đang hoành hành, con gái Chu Mông cũng bị nhiễm bệnh. Vì vậy nên cô ấy mới xin nghỉ buổi sáng hôm nay để đưa đứa trẻ đến bệnh viện truyền dịch. Tay cô bé bị cắm kim truyền, thi thoảng lại khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-lam-gi-thi-lam/3433745/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.