___Phân Cách Tuyến___
Đêm đó Dương Hiển ôm theo chấp niệm giữa Na Tra và Y Trân vào giấc ngủ, dường như ả đã xuất hiện tình ý với tiểu hoa sen, cũng đúng thôi, nếu không bị Dương Hiển ác kia khống chế thì ả và Na Tra sớm đã có tiến triển. Trằn trọc cả đêm thì trời cũng sáng, Dương Hiển lờ đờ ngồi dậy, nhìn qua không thấy Y Trân đâu, bất giác cô nghe tiếng nói bên ngoài, Dương Hiển đi ra, đứng nép một bên
" Y Trân, đa tạ cô đã cho tôi ở đây " - Na Tra gãi đầu cười nói
" Hứ... Không phải vì đêm qua huynh đưa tôi về, sáng nay còn trị thương cho tôi, tôi còn cho huynh ở lại đây sao " - Y Trân nhìn Na Tra ngại ngùng
" Đó là việc tôi nên làm mà, dù sao người cũng là Sư... " - biết bản thân đã hớ hênh, Na Tra ngưng ngang câu nói giữa chừng khiến cho Y Trân hơi khó hiểu
" Tôi là gì cơ " - Y Trân quay qua nhìn Na Tra thắc mắc
" Là...là muội muội của Dương Hiển, đúng, vì cô và Dương Hiển là tỷ muội, tôi không giúp cô thì làm sao đối mặt với Dương Hiển chứ " - Na Tra nhanh miệng giải thích
" Ra vậy, à mà nè, huynh là người Xiển Giáo, phép thuật cao cường. Sư phụ tôi lâu rồi vẫn chưa dạy cho tôi phép thuật gì mới, hay là huynh dạy tôi đi "
" Tôi dạy cho cô thì cũng được thôi, nhưng trước hết tôi muốn cô đi cùng tôi đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-kiep-tuong-phung/2543498/chuong-4.html