Đêm đen gió lớn, khắp nơi tịch mịch.
Trử Tự Tự nhẹ nhàng chuyển động đến phía cửa phòng, lén lút đem cửa phòng mở ra, ló đầu ra ngoài cửa, nhìn trái nhìn phải một chút, lại tỉ mỉ, mang toàn bộ sức lực mình có chú ý nghiêng tai lắng nghe.
“ Hô — hô — hô –”
Ba ba đánh tiếng hô.
“ Ân — ân — ân –”
Tiếng mẹ tiếng hít thở.
Thật tốt quá! Xem ra hai người đều thật sự ngủ say.
Bất quá, để ngừa vạn nhất, cô vẫn là thử một chút thì hơn.
Trử Tự Tự đem cửa phòng đẩy ra một chút, sau đó nhẹ nhàng tiêu sái đến căn phòng trước đây của chị ba nay đã đổi thành phòng của mẹ vì để tiện cùng cô tâm sự, cô muốn thăm dò nhẹ nhàng một chút nên kêu một tiếng.
“ Mẹ?”
Người trên giường không hề có động tĩnh.
“ Mẹ?”
Cô lại kêu một lần, lúc này giọng nói lớn hơnmột chút, nhưng mà kết quả không hề thay đổi, mẹ vẫn ngủ say như trước, thậm chí đánh động liên tục cũng không nhúc nhích một chút.
Miệng cô bất giác khẽ nhếch, trong lòng có chút vui mừng, lén lút xoay người trở lại phòng mình, đem bức thư vốn đã viết sẵn từ trước để trên bàn học, sau đó mới nhấc hành lý ra khỏi phòng, đóng cửa phòng, rón ra rón rén đi một bước hướng về cửa thứ hai.
Đi xuống lầu hai.
Ba ba vẫn ngủ trong căn phòng trước kia ở lầu hai, nhưng vì để giữ chân cô, ba ba bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-ket-hon-tu-tu/2469975/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.