Lương Mộc Thu muốn Sầm Nam đến tham dự lễ trao giải cùng mình.
Dù chỉ là lọt vào vòng đề cử chưa chắc đã giành được giải thưởng hay không, nhưng cậu vẫn hy vọng Sầm Nam ở bên cạnh mình.
Cậu níu tay áo Sầm Nam tính sổ: "Lúc em nhận giải Biên kịch mới xuất sắc nhất, anh không đi cùng em."
Sầm Nam vốn dĩ không định đi vì sợ gây thêm phiền toái cho Lương Mộc Thu, những sự kiện long trọng như thế anh chỉ là một người ngoài ngành trà trộn vào, chỉ sợ không hợp lắm.
Nhưng hiếm lắm mới có dịp Lương Mộc Thu chủ động yêu cầu, rồi còn làm nũng. Anh suy nghĩ rồi vẫn là nghe theo tiếng lòng: "Được."
Không được cùng Lương Mộc Thu trải qua những khoảnh khắc quan trọng, chính anh cũng cảm thấy tiếc nuối.
Cho nên anh đã sớm để trống lịch ngày hôm đó.
Rồi họ cùng đi thử lễ phục đã đặt may xong, thật ra trong tủ quần áo của hai người cũng có trang phục thích hợp, nhưng không biết là vì lần này có Sầm Nam hay là vì Lương Mộc Thu ham của đẹp nên kiên quyết muốn đặt may bộ mới.
Ở tiệm may Sầm Nam cúi đầu thắt cà vạt cho Lương Mộc Thu kiểu Windsor cổ điển, Lương Mộc Thu vụng về không biết thắt nhưng Sầm Nam lại rất thuần thục.
Lương Mộc Thu rũ mắt nhìn Sầm Nam.
Lông mi Sầm Nam tương đối dài, che đi đôi mắt lặng như nước sâu của anh. Sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mà mềm. Dáng vẻ cẩn thận tỉ mỉ sửa sang lại trang phục cho cậu chẳng còn chút lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hon/4527406/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.