🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 



*



Ngày kế tiếp ở Vân Châu, đám người Lương Mộc Thu dậy sớm đi uống trà sáng ở đây.



Trước cửa tiệm là một cây cổ thụ, họ cũng không vào trong cửa hàng mà ngồi ở bàn ghế trúc bên ngoài. Trừ họ ra còn lại đều là dân địa phương, tuổi cũng không nhỏ, nói chuyện với nhau bằng giọng địa phương khiến buổi sáng ở đây náo nhiệt hơn hẳn.



Đám Lương Mộc Thu sống ở thành phố đã lâu, khó có khi được ngắm sương sớm mịt mờ, chầm chậm uống trà buổi sáng như thế này.



Có biên kịch cảm thán: "Đợi kiếm đủ tiền rồi tôi muốn nghỉ hưu sớm một chút, đến những nơi như thế này mua một căn nhà, sáng sáng uống trà, rồi dắt chó đi dạo ngắm hoa ngắm cỏ. Bây giờ ấy hả, không phải đi họp thì cũng là cắm đầu viết kịch bản, khó chịu ghê gớm."



Những người khác cũng cười rộ lên, phụ hoạ vài câu.



Kiểu mong muốn này thì ai cũng có, nhưng nào có dễ dàng thoát khỏi vòng danh lợi như thế. Muốn thật lòng ẩn cư sơn thuỷ, giá nhà ở đây cũng không cao, lúc nào cũng có thể đến được, chẳng qua là xem lúc nào mới gọi là kiếm đủ.



Lương Mộc Thu ăn một cái bánh cuốn, vỏ giòn giòn làm từ trái cây tươi, nhớ đến thầy mình. Ngài La Văn là một người tiêu sái chân chính, rõ ràng còn chưa đến tuổi nghỉ hưu, nhưng nói nghỉ là nghỉ, mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, không vợ không con, ở đằng sau vườn thì nuôi chim chăm hoa, thanh tịnh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hon/2513733/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mượn Hôn
Chương 18: Giở trò lưu manh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.