*
Cảnh này được quay vào ban đêm.
Lương Mộc Thu đã theo dõi cả một ngày, thành ra đến tối cậu không còn việc gì cả.
Trải qua mấy ngày rèn giũa, tư chất của hai diễn viên trẻ đã dần dần được bộc lộ, tuy rằng chưa nói trước sau này sẽ đi được bao xa nhưng ít nhất nhìn từ bộ phim này đã có thể thấy được chút linh khí.
Bây giờ phó đạo diễn đang chỉ đạo hai người, chuẩn bị đến cảnh Hứa Kiệt cõng Trần Minh Sinh đi dưới sân trường.
Lương Mộc Thu nhìn dáng vẻ vất vả của hai diễn viên, nghiêng đầu cười với Sầm Nam: "Xem ra Hứa Kiệt và Trần Minh Sinh không bằng anh lúc trước, khi đó anh đánh nhau cũng không chật vật như vậy."
Lưu Phong Thao nghe thế ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn vẻ mặt lạnh lùng nhã nhặn của Sầm Nam, "Trước kia anh em Sầm cũng biết đánh nhau á? Nhìn không ra đấy, rõ ràng cậu giống như là học sinh ba tốt hơn chứ, thế mà cũng biết đánh nhau như bọn này."
Lương Mộc Thu cười nhạo một tiếng.
Học sinh giỏi đúng không sai, nhưng lúc ra tay thì lại tàn nhẫn hơn ai hết.
"Anh nghe qua một câu biết mặt không biết lòng chưa, chính là nói đến anh ấy đấy." Lương Mộc Thu nói, "Trước kia anh ấy học tán đả, số lần đánh nhau còn nhiều hơn số trận bóng rổ anh từng chơi kìa."
Thế nhưng lúc mới đầu cậu cũng không biết.
Có một lần, Sầm Nam tiện tay giúp một bạn học nữ trong trường khỏi mấy tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hon/2513692/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.