Sau giờ Ngọ.
Minh Thụy bị cha Phó xách tai vào thư phòng học hành, Minh Lan rốt cuộc phải đi theo Tề thị học nữ công dưới con mắt hình viên đạn của bà.
Mỗi ngày Minh Cẩm có thể học ké, luyện một trang chữ. Chữ của nàng khá đẹp, không có kiểu thanh tú yếu ớt của phái nữ mà trông cứng cáp mạnh mẽ. Theo như lời Tề thị thì vụ luyện chữ này chính là tốn giấy tốn mực, chẳng có chút xíu ích lợi gì; thế nhưng cha Phó lại thích, mỗi ngày đều kêu con gái đến thư phòng luyện chữ đọc sách, tuy không thể dạy tỉ mỉ như với Minh Thụy nhưng cũng bỏ công sức không ít cho nàng.
Đáng tiếc nàng không có quá nhiều thời gian rúc trong thư phòng, chỉ một lát là Minh Cẩm cáo biệt phụ thân và đệ đệ, đi đến phòng tổ mẫu.
Bà cụ Phó đã chờ sẵn trước cửa. Mỗi ngày vào giờ này, Minh Cẩm phải tản bộ trong sân với bà nội.
Sau giờ Ngọ ánh nắng ấm áp, đúng là khoảng khắc tốt nhất của mùa xuân, thế mà trong lòng Minh Cẩm âm thầm kêu khổ. Sớm biết nên cởi bớt đồ mặc bên trong, chốc lát quay cuồng ra một thân mồ hôi, mặc kệ là giặt quần áo hay tắm gội đều thực phiền toái.
Bước chân bà cụ Phó rất nhẹ nhàng, chậm rãi đi dạo trong sân, quay đầu nhìn Minh Cẩm, “Hôm tết làm bộ quần áo mới, sao cháu không mặc?”
“Cháu thích bộ này ạ.” Minh Cẩm cười. Bộ đồ kia tính để dành khi ra khỏi nhà mới diện, bình thường ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2527172/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.