Ngày hôm sau Minh Cẩm chưa gặp lại Quân Nghiên, nghe nói đi hội thơ kết bạn, chỉ để lại vài hàng cho Minh Cẩm nói nàng cứ tự nhiên ở trong phòng.
Chữ của Quân Nghiên trông rất giống thư pháp nghệ thuật hiện đại, cũng có chút nét trẻ con, nhưng chữ "và" ở giữa được viết bằng chữ giản thể, điều này khiến Minh Cẩm cau mày.
Một cô gái đầy tham vọng nhưng bất cẩn như vậy thì hơi đáng lo ngại.
Nha hoàn hầu bên cạnh không phải đứa hôm qua, nhìn Minh Cẩm một cách cao ngạo. Minh Cẩm dừng lại trước bàn viết, đôi mắt con nhỏ dò xét từng cử động của Minh Cẩm như sợ nàng nghịch hỏng thứ gì.
Minh Cẩm bất giác buồn cười, đứng dậy nói với nó: “Nếu cô nương không có nhà, ta cũng không lưu lại, khi nào cô nương về hãy nhắn giúp ta một câu, ngày mai giờ này ta lại đến.”
Nha hoàn kia dường như thở phào nhẹ nhõm, vội cười nói: “Để em đưa cô về.”
“Đưa ta đến chỗ làm việc của Lý tỷ tỷ là được,” Minh Cẩm nói, “Cần học may thêu nên ta muốn đi xem kim chỉ và vải vóc.”
Nha hoàn nghe xong càng thêm vui vẻ, “Chỗ đó ở ngay bên cạnh không xa, em đưa cô đi.”
Quả nhiên vừa ra khỏi cổng viện, bên cạnh chính là chỗ làm của Lý thị. Lúc này Lý thị đang nói chuyện với một bà tử, thấy Minh Cẩm vội cười ra đón: “Muội muội vào chơi.” Nói xong bèn đuổi bà tử kia đi.
“Ta tới tìm chút kim chỉ để dùng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2527063/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.