Minh Cẩm ngủ một giấc tỉnh dậy, phát hiện tia nắng hoàng hôn đã chiếu qua bức rèm, chính mình vẫn còn trên xe ngựa, bất giác hơi giật mình.
“Tỉnh rồi?” Lục Trạm cười, buông lỏng tay phân phó xa phu tiếp tục đi.
Lúc này Minh Cẩm mới nhận ra rõ ràng xe ngựa rất gần đường cái, bọn họ chỉ đi được nửa đường, liếm liếm đôi môi khô khốc ngượng ngùng mỉm cười với Lục Trạm.
Xa phu tất nhiên đã mất kiên nhẫn, ở trong mắt hắn Lục Trạm cùng lắm là một hộ vệ, còn hắn bình thường chuyên đánh xe cho gia quyến của Tướng quân, thế mà hôm nay Tướng quân lại nhất định sai hắn đến đón gia đình Lục Trạm đủ để hắn ấm ức lắm rồi. Ai ngờ gã hộ vệ này được cho mặt mũi mà còn không biết ngượng, nửa đường dám bày ra bộ dáng chủ nhân kêu hắn ngừng lại, bắt hắn ngồi phơi nắng lâu đến vậy. Trong lòng oán giận ngập trời, tên xa phu vung roi ngựa hung hăng đập xuống...
Minh Cẩm không phòng bị, xe ngựa thình lình lao đi khiến nàng bật ngửa ra đằng sau, đập mông thật mạnh vào băng ghế ngồi, nếu không nhờ Lục Trạm kịp thời giơ tay kéo nàng vào lòng thì suýt nữa nàng ngã lăn quay khỏi xe. Tuy là như thế, nàng vẫn bị va vào xương cụt, vừa đau vừa ngượng ngùng xoa xoa, trong lòng thầm mắng tên xa phu khốn khiếp.
“Con người là thế.” Lục Trạm giống như đọc được suy nghĩ trong lòng Minh Cẩm, cười không để bụng, “Có câu 'Diêm Vương dễ chìu, tiểu quỷ khó chơi', ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2527011/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.