Lục Phi trợn to mắt nhìn chằm chằm vào Minh Cẩm, hối hả giơ tay muốn túm lấy vạt áo mẹ nhưng lại bị nàng nhẹ nhàng né tránh, chuyển sang hướng bên kia.
Ông tướng con vừa mới tập bò tiếp tục cố gắng, loạng choạng bám lên chân Minh Cẩm. Khi sắp với tới ngực nàng thì bị mẫu thân vô lương tâm dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chọc ngã xuống giường.
Nhóc con rốt cuộc không nhịn được nữa, mếu máo sắp òa khóc.
Minh Cẩm cuống quít bế nhóc lên ôm vào lòng, nhỏ giọng dỗ dành. Cũng may ông tướng con rất ỷ lại vào bà mẹ, được ôm vào ngực là vui vẻ ngay, nhanh chóng cười khanh khách.
Nhóc này từ sinh ra đã không thích khóc, đôi mắt to luôn mở tròn xoe tò mò ngắm nhìn khắp nơi. Minh Cẩm chả có bộ dáng làm mẹ chút nào, không những không cao hứng vì bé con không quấy khóc mà luôn nhịn không được muốn bắt nạt nhóc một chút, để nhóc khóc nhè giống một đứa trẻ bình thường.
Nhìn Lục Phi cười rồi, Minh Cẩm lại đặt nhóc xuống giường "tự sinh tự diệt", cười hì hì ngồi ở chỗ khác trên giường nhẹ nhàng vỗ tay kêu nhóc.
Hai mẹ con chơi trong chốc lát, Lục Phi có sức lực dồi dào cũng tiêu hao hết, cuối cùng buồn ngủ bèn nhắm mắt ngừng chiến.
Minh Cẩm nhìn nhóc con hồng hào bụ bẫm như búp bê, nụ cười trên môi không thể nào tan được.
Lục Trạm vào nhà đã thấy ngay Minh Cẩm với vạt áo để hở một nửa, đang mỉm cười nhìn Tiểu Phi ngủ ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hoa-tren-gam/2526928/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.