*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng hôm sau, Dư Sơ Nịnh dậy sớm hơn bình thường rất nhiều, khiến người dậy đầu tiên – Thời Ương hết sức là sửng sốt.
“Hôm nay dậy sớm vậy?” Thời Ương hạ thấp giọng kinh ngạc mà hỏi cô.
Dư Sơ Nịnh vừa bóp kem đánh răng, vừa nói: “Sắp ra ngoài gặp bạn nên dậy sớm một tẹo.”
Bỗng, Thời Ương nhạy bén hỏi: “Gặp ai cơ?”
Dư Sơ Nịnh nheo mắt, sau đó hừ một tiếng: “Lại muốn moi tin tức từ trong miệng của tớ nói cho Từ Kỳ Ngộ chứ gì.”
“Xem ra chuẩn bị đi gặp trai.” Thời Ương mỉm cười nói.
Dư Sơ Nịnh cũng không hề giấu diếm, phóng khoáng mà trả lời: “Chuẩn đó, quen hồi nhỏ.” Dù sao cũng làm chuyện ngay thẳng, có phải người không thể đi gặp đâu.
Thời Ương ngạc nhiên ồ một tiếng: “Hóa ra là thanh mai trúc mã, vậy thì Từ Kỳ Ngộ phải nỗ lực hơn nữa.”
“Tào lao, người đó giống như anh trai tớ, không phải trúc mã gì gì đâu.” Dư Sơ Nịnh nói xong liền đánh răng rửa mặt.
Lý Tử Thiến ra khỏi WC, nhanh chóng rửa sạch tay rồi tới bên Thời Ương, vừa nãy ở trong WC, cô ấy đã nghe thấy rõ ràng, “Sao lại vậy, tình địch của Từ Kỳ Ngộ xuất hiện rồi đấy à?”
“Không rõ lắm, hình như chỉ là quen hồi nhỏ.” Thời Ương nhún nhún vai.
Lý Tử Thiến vuốt cằm, “Việc này phải thông báo một chút cho Từ Kỳ Ngộ đã, để anh ấy chuẩn bị sẵn sàng.” Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hen-ho-voi-em-khong/966406/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.