*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: MòeLý Tử Thiến mỉm cười liếc nhìn Dư Sơ Nịnh, ánh mắt còn mang theo một chút vẻ trêu chọc: “Cậu có biết lời nói này của cậu rất không bình thường không hả?”
Đào Văn Văn gật đầu tán đồng: “Tớ nghi ngờ cậu đang thảo luận về nội dung đồi trụy, nhưng tớ chưa có chứng cứ.”
“Tớ vô tội nha.” Dư Sơ Nịnh vội vàng giơ tay: “Trọc giả tự trọc.”
(Trong câu “thanh giả tự thanh – trọc giả tự trọc”, người giả dối thì dù có che lấp đến đâu cũng sẽ có sâu mọt đục khoét trong thâm tâm, trong việc làm của họ.)
Thời Ương thấy không khuyên nhủ được đành thở dài: “Vậy cậu định theo đuổi anh ấy thế nào?”
Câu hỏi này khiến Dư Sơ Nịnh hơi ngớ ra, cô gãi đầu: “Trước mắt thì vẫn chưa có kế hoạch gì.”
“Cho cậu một ý tưởng nè.” Lý Tử Thiến ở bên cạnh lên tiếng.
Dư Sơ Nịnh hỏi lại: “Gì?”
“Tớ nghe thiên hạ đồn thổi là rất nhiều nữ sinh trong trường biết được thời khóa biểu của Từ Kỳ Ngộ, hình như là mỗi người một bản, nắm giữ trong tay toàn bộ lộ trình hoạt động của anh ấy một cách hoàn mỹ.” Lý Tử Thiến trả lời.
Dư Sơ Nịnh hết sức hào hứng: “Tớ đây cũng không thể thua kém, thời khóa biểu này lấy đâu ra vậy?”
Đào Văn Văn kinh ngạc hô một tiếng rồi hỏi: “Cậu nói thật đó à?”
“Đương nhiên, cậu tưởng tớ đùa chắc?” Dư Sơ Nịnh lấy điện thoại ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-hen-ho-voi-em-khong/237622/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.