Hạng Chấn có thể chấp nhận việc tên chó Hạng Huân thích vợ anh. Dù gì vợ anh cũng ôn nhu hiền huệ như vậy, có ai mà không khen một câu chứ.
Nhưng anh không thể chấp nhận được chuyện vợ anh cũng thích Hạng Huân.
Mẹ nó, anh có nơi nào kém Hạng Huân đâu!
Hạng Huân chỉ là lớn lên đẹp hơn chút, vóc dáng cũng khá cao, học tập giỏi hơn chút, tính tình tốt hơn anh một tí thôi......
Hạng Chấn vừa nghĩ vừa mắng chửi: "Mẹ nó, tốt hơn mình thật."
Hạng Chấn đứng trước cửa toilet hút hết hai điếu thuốc, cuối cùng cũng nghĩ thông.
Vốn chuyện mượn tinh sinh con anh chưa suy nghĩ kỹ đã chọn Hạng Huân, đó là bởi vì Hạng Huân khiến anh cảm thấy yên tâm. Còn một lý do nữa đó là: Hạng Huân thông minh.
Quả thật anh rất hy vọng đứa trẻ do Phục Hoa sinh ra có thể thông minh giống Hạng Huân.
Nếu như đổi thành người khác, Hạng Chấn nhất định sẽ hận không thể giết đối phương. Nhưng nếu đó là Hạng Huân, dù sao cũng là em trai ruột, anh không có khả năng đánh chết cậu.
Hạng Chấn nhớ tới buổi sáng Hạng Huân bị đánh hai quyền cũng chưa đánh trả.
Cậu vẫn cứng đầu như thế, đôi mắt đen nhánh nhìn anh: "Anh, nếu anh có đánh chết em, em cũng không hối hận."
Anh dập tắt điếu thuốc trong tay yên, một lần nữa mở cửa toilet, đi vào.
Hạng Huân đang ôm Phục Hoa đổi tư thế, cậu để cô dựa vào ngực, hai đùi bị cậu ép mở rộng ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong/3459920/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.