Bác sĩ nói Hạng Huân không có vấn đề gì nghiêm trọng. Nhưng cũng có trường hợp bị chấn động não, tình trạng xuất huyết não xuất hiện muộn hơn, cho nên phải nằm viện quan sát hai ngày.
Phục Hoa đi nộp viện phí, lại hỏi bác sĩ những việc cần chú ý, sau đó mới cùng Hạng Huân đi tới phòng bệnh.
Sau đầu Hạng Huân sưng lên một cục, hộ sĩ băng bó đơn giản cho cậu, để cậu nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi, nhắc nhở Hạng Huân lúc này cố gắng đừng xuống giường hoạt động.
Trên cổ áo dính đầy máu đã khô, Phục Hoa đi tới toilet giặt sạch khăn lau máu trên cằm cậu, bất chợt đối diện với mắt Hạng Huân, tay cô bỗng dừng lại, vội lui về sau hai bước: "Chị, chị về nhà trước, lấy hai bộ quần áo cho em."
"Ừm." Hạng Huân vẫn chăm chú nhìn cô, khóe môi nhẹ nhàng nâng lên.
Phục Hoa bị cậu nhìn, cả người không được tự nhiên. Cô cúi đầu đặt khăn lên tủ đầu giường: "Chị về trước đây, có việc thì gọi điện thoại cho chị."
Hạng Huân gọi cô: "Chị dâu."
Phục Hoa đang chuẩn bị rời khỏi phòng bệnh, nghe vậy xoay người: "Ừ?"
Hạng Huân nằm trên giường bệnh, khi nói chuyện, hai cánh môi trên dưới lúc đóng lúc mở, thanh âm có chút trầm thấp: "Em sẽ đợi chị."
Phục Hoa: "......"
Rõ ràng cô chỉ về nhà lấy quần áo thôi, sao ở trong miệng Hạng Huân lại trở nên ái muội như vậy.
Phục Hoa thông qua cửa thang máy mới thấy hai tai mình đỏ lên, cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong/3459914/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.