Không khí buổi sáng ngày hôm sau rất không thích hợp.
Hạng Huân ngồi trên bàn cơm cúi đầu ăn bữa sáng, Hạng Chấn mang khuôn mặt đen như đít nồi ngồi phía đối diện.
Phục Hoa rửa nồi sạch sẽ, đổ đầy trà vào bình giữ nhiệt của Hạng Chấn, tiếp đó xoay người lau bếp.
Hạng Huân đột nhiên ngẩng đầu hô lên: "Chị dâu, em muốn uống sữa."
Không biết có phải do Hạng Chấn nghĩ nhiều hay không, khi anh nghe câu nói kia, theo bản năng liền liên tưởng đến một vài hình ảnh.
Phục Hoa cũng bị lời này dọa sợ, sửng sốt một lúc mới hiểu ý cậu. Hạng Huân đang nói về sữa bò, cô lập tức cúi đầu trả lời: "Được, có ngay."
Hạng Huân dùng khăn giấy lau miệng, ngẩng đầu như không có việc gì hỏi Hạng Chấn: "Anh làm sao vậy?"
Hạng Chấn thật sự muốn bóp chết cậu.
Anh đen mặt ăn bữa sáng, uống hai ngụm nước ấm, sau đó cầm bình giữ nhiệt đi ra ngoài: "Bà xã, anh đi đây."
"Anh, đưa em đi một đoạn." Hạng Huân nhận sữa Phục Hoa đưa, uống xong mấy ngụm liền lau miệng, đi theo Hạng Chấn đến huyền quan đổi giày.
Hạng Chấn nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao mẹ nó thật sự cũng muốn tiễn mày đi một đoạn."
Vì ngại Phục Hoa đang ở nhà, Hạng Chấn không tiện phát hỏa. Chờ tới khi xuống dưới lầu, anh xách cổ áo Hạng Huân, đem người kéo đến trước mặt, hung tợn cảnh cáo: "Tao nói cho mày biết, Hạng Huân, mẹ nó nghĩ cũng đừng nghĩ! Chị dâu mày là của tao! Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong/3459912/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.