"Điện thoại của anh trai."
Hạng Huân dừng lại, cầm di động trên bàn lên. Đại não Phục Hoa bị thao đến trống rỗng, nghe cậu nói vậy liền duỗi tay theo bản năng đoạt lấy.
Hạng Huân hung hăng đâm cô một chút, Phục Hoa ngửa cổ run rẩy, cổ họng phát ra tiếng rên thật dài.
Tiếng chuông không biết mệt mỏi mà vang lên, ngón tay Hạng Huân ấn nút nghe, đặt bên tai Phục Hoa, sau đó cúi đầu liếm cổ cô.
"Sao lâu vậy em mới nghe? Đang nấu cơm à?" Hạng Chấn hỏi, "Buổi tối em ăn gì vậy?"
Phục Hoa bị đâm đến nghẹn lời, lúc nãy đã trải qua không biết bao nhiêu lần cao trào, chỉ cần mở miệng liền phát ra thanh âm nức nở: "Rau xanh......"
"Sao em lại khóc?" Hạng Chấn khẩn trương hỏi.
Phục Hoa run lợi hại, tiểu huyệt chảy nước tí tách, cô suy nghĩ hỗn loạn nói: "Không, em muốn, muốn có con."
Hạng Chấn nháy mắt liền trở nên áy náy, liên tục an ủi: "Đừng nóng nảy, chúng ta sẽ có con thôi, em đừng khóc, ông xã rất nhanh sẽ về...... Xin lỗi em, đều tại anh vô dụng, em đừng tự trách mình......"
Hạng Huân dán sát lên gáy cô, toàn bộ nội dung cuộc trò chuyện cũng bị cậu nghe không sót chữ nào.
Cậu bẻ mặt Phục Hoa lại, dùng khẩu hình môi nói với cô: "Chị dâu, em có thể cho chị."
Cự vật thẳng tắp đâm vào nơi sâu nhất, tinh dịch nóng bỏng bắn mạnh vào trong.
Da đầu Phục Hoa tê rần, thân thể run run rẩy rẩy. Hạng Chấn ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong/3459903/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.