"Hạ Tiểu Quất — Giọng nói có chút nghiến răng nghiến lợi, "Em muốn anh chết sao?"
Tim tôi đập loạn xạ, tôi nhanh chóng rút bàn tay nóng như lửa đốt của mình lại, vội vàng muốn đứng dậy, kết quả là càng sốt ruột càng không ngồi dậy nổi.
"Em trước tiên đừng cử động." Đường Tiên mở miệng, giọng nói lại là chất giọng khàn khàn mà tôi chưa nghe qua bao giờ.
Tiếng thở gấp gáp của anh ấy rơi vào tai tôi, toàn thân tôi trở nên căng cứng.
Khung cảnh trở nên hỗn loạn, tôi đột nhiên cảm thấy vui mừng vì tối nay mất điện.
Tôi lắp ba lắp bắp xin lỗi anh ấy, "Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý."
Dù tôi có háo sắc thật, nhưng loại tiếp xúc hạn chế không dành cho người dưới 18 tuổi này đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của tôi.
Anh ấy không lên tiếng.
Tôi giữ nguyên tư thế lúng túng được anh ấy ôm vào lòng này, động cũng không dám động.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tần suất hít thở của anh ấy cũng dần chậm lại.
Tôi nhẹ nhàng hỏi anh, "Đường Tiên, em có thể đứng dậy chưa?"
Anh ấy thấp giọng "Ừ" một tiếng, một tay đỡ eo tôi, tay kia đỡ lưng tôi, đẩy tôi một cái.
Tôi trốn trong nhà vệ sinh nửa tiếng, Đường Tiên bỗng nhiên gõ cửa, "Tiểu Quất, lễ tân vừa gọi điện tới, nguyên nhân mất điện là do đường dây gặp trục trặc, có thể tối nay vẫn chưa thể sửa xong. Em ở một mình được không?"
.....
Đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giong-sinh-con/2965139/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.