Ở bệnh viện Nhân dân tỉnh.
Bác sĩ đang làm bài kiểm tra tổng quát cẩn thận cho Thẩm Ý, kết quả đưa ra hoàn toàn bình thường và thính giác của cô cũng được khôi phục lại. Triệu Đông Hoa và Thẩm Quốc ngồi ở đó, nghe lời bác sĩ nói mà mừng rỡ, thở phào nhẹ nhõm, vội vàng gọi điện nói cho mọi người trong nhà nghe tin tốt này.
Ba ngày trước khi diễn ra đại hội thể thao, tai của Thẩm Ý bất ngờ khôi phục lại làm cho mọi người vui mừng khôn xiết, Triệu Đông Hoa gọi điện báo tin cho cả Thẩm Quốc lẫn Triệu Hạ Nghiên nghe. Thẩm Quốc lập tức gọi điện nhờ chuyên khoa bên bệnh viện Nhân dân tỉnh đưa Thẩm Ý đi kiểm tra kỹ càng hơn, Triệu Đông Hoa không yên tâm, cũng đi cùng hai người họ.
“Ý Ý, hôm nay có thể không về kịp Nam Vu rồi, chắc là đành phải tìm khách sạn nào gần đây tạm ở, có gì sáng mai chúng ta đi tàu điện về sớm.”
Thẩm Ý đeo balo, ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ vâng.”
Mọi người tìm được một khách sạn gần với nhà ga, Thẩm Ý bước vào phòng, đóng cửa lại, thở phào nhẹ nhõm. Suốt một năm nay, mọi thứ xung quanh cô chỉ là sự im lặng, mà nay, bỗng được nghe lại những âm thanh ồn ào, náo nhiệt làm cô còn có chút bỡ ngỡ không quen.
Thẩm Ý sờ sờ vào túi áo phải, lấy ra một huy chương vàng rực rỡ. Trên huy chương được khắc về hạng nhất điền kinh nam ở nội dung 3200m. Cô nhìn mà không khỏi mỉm cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-giau-anh-trang-di/2433314/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.