Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
-----------------------------------
>
"Vân Vân trở về rồi." Những năm này Tống Húc vẫn thích gọi tên Vân Vân.
"Ừm." Triệu Vân vừa nhìn liền biết chính là dạng nữ vương đại nhân.
Dù đã hơn năm mươi tuổi, vẫn phong vận dư âm (*),khí tràng mười phần, Diệp Mặc nhìn thấy mẹ vợ đại nhân không khỏi có chút đau lòng thay Tống Đàn Vũ, ở cùng một người mẹ hung hăng kinh khủng mà trưởng thành như thế, hẳn là rất đáng thương!
(*) Phong vận dư âm = Phong vận do tồn: vẻ đẹp, khí chất thời trẻ vẫn còn được giữ lại
Kỳ thực cũng may, từ khi Tống Đàn Vũ lấy dũng khí nói muốn gây dựng sự nghiệp, ồn ào với người trong nhà một phen, mẹ cậu hoàn toàn đứng bên cậu, rất nhiều chuyện đều theo cậu, chưa từng có nhiều can thiệp sự lựa chọn của cậu.
Thật ra điều này cũng nên cảm ơn một phen khi Diệp Mặc còn bé, nếu không phải vậy thì Tống Đàn Vũ không có dũng khí nói ra câu như thế kia.
( Bạn nào không nhớ thì quay lại mấy chương đầu của truyện nha)
"Tiểu Hoa, phiền cô cầm đồ ăn vào bếp chờ tôi, tôi với tiểu Vũ muốn tâm sự." Triệu Vân nhìn con mình nở nụ cười.
Khắp toàn thân Tống Đàn Vũ từ trên xuống dưới đều phát lạnh, vì cái gì mà thấy mẫu thân đại nhân của mình giống "lai giả bất thiện (*)" chứ...
(*) Lai giả bất thiện: kẻ đến mang chuyện xấu.
"Tống Đàn Vũ, con không nói một tiếng mà bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-yeu-anh-them-lan-nua/2291292/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.