Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
---------------------
>
Diệp Mặc dựa vào ghế, chuyện hắn không nhìn thấu Vu Cảnh Bạch là thật.
Mặc dù hắn với Vu Cảnh Bạch không phải tình cảm bằng hữu tốt đẹp gì, nhưng Vu Cảnh Bạch là người ở bên cạnh hắn lâu nhất, so với Tống Đàn Vũ còn lâu hơn.
Mới ban đầu chỉ có hai người bọn họ, sau đó thêm Lý Phỉ Thái đi cùng bọn họ.
Nhưng Vu Cảnh Bạch không giống với bọn họ. Tốt xấu gì bọn họ cũng là con gia đình giàu có, có tiền, có gia thế, sẽ không bị người khác bắt nạt.
Nhưng Vu Cảnh Bạch là con của gái bán hoa, từ nhỏ đến lớn hắn đều bị bắt nạt, Vu Cảnh Bạch như vậy, kỳ thực Diệp Mặc có chút đau lòng.
Vu Cảnh Bạch quật cường, thông minh, đẹp đẽ, có khả năng khôn khéo, là một người rất ưu tú, hợp tác với hắn là may mắn của Diệp Mặc.
Vu Cảnh Bạch không phản hắn. Điều này Diệp Mặc biết rõ, bởi vì Vu Cảnh Bạch báo đáp tri ân (có ân báo ân, có oán báo oán),ước định lúc trước, hai người sẽ không phản nhau.
Vu Cảnh Bạch muốn vinh hoa phú quý còn hắn muốn khống chế Diệp gia. Mấy người bọn họ từng bước từng bước đi tới hiện tại, bắt đầu từ Hà Vĩ Niên đến Vu Cảnh Bạch, lại tới Lý Phỉ Thái, Đỗ Vũ, Cát Nhất Châu...
Còn có nhiều người nữa, Diệp Mặc đều sẽ không dễ dàng vứt bỏ, bởi vì hắn biết cảm giác bị vứt bỏ thật sự không dễ chịu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-yeu-anh-them-lan-nua/2291280/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.