Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
--------------------------------
>
Tống Đàn Vũ gật đầu, rồi đi vào.
Lam Hinh ngồi góc tối cạnh cửa sổ, uống một ly cà phê, chờ cậu.
"Tống tổng thư ký, đã lâu không gặp." Lam Hinh vẫn nở nụ cười như mọi hôm.
"Gần bốn ngày." Tống Đàn Vũ có chút bận tâm đối với cô nàng, "Có khỏe không?"
"Rất tốt!" Tựa hồ Lam Hinh thật sự rất tốt, "Chồng tôi phẫu thuật rất thành công, tịnh dưỡng một thời gian nữa sẽ được xuất viện, chúng tôi dự định về nhà, tìm một công việc đơn giản, hoặc mở một tiệm tạp hóa."
"Ừ." Tống Đàn Vũ gật đầu nói, "Không định trở về sao?"
"Ừm, bởi vì tôi không có tư cách quay lại Du Diệp nữa." Lam Hinh cười khổ nói, "Du Diệp từ một xí nghiệp nhỏ đến bây giờ cũng mười năm lâu dài rồi, tôi ở Du Diệp cũng bảy năm, tính ra tôi đã thành lão nhân của Du Diệp, nói rời đi thật sự không nỡ."
"Chuyện kia..." Tống Đàn Vũ vừa muốn hỏi, Lam Hinh cười nói, "Hãy nghe tôi nói hết, tôi sẽ nói toàn bộ cho anh."
"Thực ra tôi thường dùng ngân khố công ty." Lam Hinh cười khổ nói, "Tống Đàn Vũ, anh vẫn không phát hiện tiền công ty ít đi sao? Tuy tôi có bù đắp đúng lúc đi nữa, nhưng mỗi lần tôi lấy tiền công ty đều bị hụt mấy trăm triệu."
"Những chuyện này anh biết không?" Lam Hinh hỏi hắn.
Trong lúc nhất thời Tống Đàn Vũ kinh ngạc không biết nói cái gì, xưa nay cậu chưa từng hoài nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-yeu-anh-them-lan-nua/2291277/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.