Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
------------------------------------
>
Tống Đàn Vũ tắm xong đi ra thấy Diệp Mặc đang xem ti vi.
"Anh muốn xem gì?" Diệp Mặc hỏi cậu, "Thế vận hội Olimpic à?"
"Cũng được." Cậu ngồi xuống, "Trận bóng bàn chung kết nữ ai thắng."
"Ừm, Trương Di An và Căn Dặn." Diệp Mặc nhàn nhạt nói, "Đều là người Trung Quốc."
"Bóng bàn Trung Quốc rất lợi hại." Tống Đàn Vũ đặt tầm mắt vào màn hình TV, "Tôi thích Trương Di Ninh, nhìn cô nàng chơi bóng đặc biệt thấy an tâm."
"Nhìn bóng bàn tự nhiên thấy an tâm." Diệp Mặc rất hờ hững nói, "Bóng bàn Trung Quốc lợi hại như vậy, thấy thế nào cũng có thể giành giải nhất."
"Theo cậu nói thì bóng bàn Trung Quốc lúc nào lợi hại như vậy?"
"Không rõ, tôi không quan tâm mấy thứ này." Diệp Mặc nhìn cậu nói, "Tôi không có sở thích gì."
Nghe Diệp Mặc nói vậy, cậu đột nhiên có chút đau lòng thay Diệp Mặc, người này đại khái không có tuổi ấu thơ gì cả!
"Còn không chủ nhật chúng ta đi câu lạc bộ thể dục đi!" Tống Đàn Vũ không biết đầu óc mình làm sao, còn đào một cái hố cho mình nhảy.
Diệp Mặc sửng sốt một chút, nhìn Tống Đàn Vũ, không nhịn được nở nụ cười.
"Cậu cười cái gì!" Tống Đàn Vũ tức giận hỏi.
"Biết rõ không nên thương hại tôi, kết quả vẫn nói mấy câu khiến người ta hiểu lầm." Diệp Mặc sờ đầu cậu nói, "Thầy lúc nào cũng thiện lương như thế sao?"
Tống Đàn Vũ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-yeu-anh-them-lan-nua/2291272/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.