Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
-------------------------
>
Mấy người sửng sốt một chút, đúng vậy, tại sao chia tay chứ?
"Mấy người các cậu nhìn thì có vẻ tình thương cao, nhưng thực ra chính là trẻ con kém thông minh trong tình yêu." Lý Phỉ Thái không nể mặt mũi nói, "Vấn đề tình cảm mà các cậu nói giống như chiến tranh thương mại vậy."
Cát Nhất Châu với Vu Cảnh Bạch rất muốn phản bác, nhưng xác thực không biết nên nói cái gì. Mấy người trầm mặc nhìn Diệp Mặc.
Diệp Mặc nhàn nhạt nói: "Bởi vì một lời nói dối." Rồi nói ra phần lớn chuyện đã xảy ra, trong lúc nhất thời mọi người không tìm được câu nào để nói.
"Thực ra cậu si tình như thế cũng là một chuyện tốt." Đỗ Vũ an ủi, "Chỉ là tôi cũng không tìm được lý do sinh khí của anh ra."
" Đầu tiên." Vu Cảnh Bạch nói, "Anh ta có cái gì tốt, cứ tức giận hoài mà cậu thích anh ta như vậy."
" Thứ hai." Cát Nhất Châu tiếp lời, "Không nghĩ tới Mặc thiếu là người như vậy."
Diệp Mặc cũng cảm giác mình không có lỗi gì, chỉ là một lời nói dối mà thôi.
"Thực ra Mặc thiếu, cậu đã sai rồi." Lý Phỉ Thái chỉ điểm, "Sai ở chỗ, cậu rõ ràng không mất trí nhớ, sau khi gặp mặt còn lừa anh ta rằng cậu đã mất trí nhớ. Cái cảm giác này như lừa dối lần hai, các cậu ở trên thương trường hỗn tạp người dối ta lừa đã thành quen như nghiện rồi, còn Tống Đàn Vũ là người tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-yeu-anh-them-lan-nua/2291267/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.