Dụ Khang Trạch ghi sổ xong thì cất gọn rồi hào hứng nhao về phía Mễ Nhiên, hắn hất tung chăn rồi chui vào cùng bàn tay đã nghịch ngợm. Vòng tay ôm lấy nữ nhân từ phía sau, môi lạnh áp vào sau gáy của vật nhỏ, thầm nghĩ lại mấy lời vừa rồi của cô mà khiến hắn hạnh phúc vô cùng. Ngược lại, Mễ Nhiên bị ôm thít đến chặt cứng, vòng tay hắn siết dưới eo bụng cô rồi cánh môi đằng sau liên tục càn quấy khiến tóc mai cô dựng đứng vì máu buồn. Mễ Nhiên thở hắt, khó nhọc:
- Khang.. Khang Trạch, bình tĩnh đi, xin anh..
Bất giác Dụ Khang Trạch đặt cô nằm ngửa, cơ thể hắn đêm ngủ chỉ duy nhất chiếc quần đùi ngắn còn Mễ Nhiên “được phép” mặc một bộ đồ ngủ tử tế. Nếu không vì Mễ Nhiên dễ cảm lạnh và nghiêm túc yêu cầu việc mặc quần áo thì tên biến thái này muốn lột sạch đồ của cô ra, cùng ôm cơ thể trần trụi mịn màng này đi ngủ
Bàn tay hắn trườn vào trong áo sờ lên vùng bụng, bàn tay lạnh cóng đi qua lớp da ấm áp khiến Mễ Nhiên run bật lên giật mình:
- Lạnh quá
Dụ Khang Trạch cắn môi cười lên, trông vẻ mặt yêu nghiệt này như đang dụ dỗ Mễ Nhiên, đánh lạc hướng cô bằng vẻ bề ngoài có nhan sắc. Nữ nhân quay đi không nhìn, nam nhân lại cúi xuống hôn dưới dái tai, trầm mặc:
- Đúng, thật lạnh... tôi sẽ rất biết ơn nếu được ủ ấm đôi tay này đấy
Nói rồi nam nhân đưa tay còn lại vào trong, chúng lạnh ngắt chạm lên thớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-em-la-cua-rieng/956311/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.